Thứ sáu, 01/11/2024, 07:02 [GMT+7]

Cuộc điện thoại lúc nửa đêm

Thứ tư, 11/05/2011 - 09:44'
10 giờ 23 phút… nó đang ở trong phòng trọ. 

Đêm mùa đông gió thổi xơ xác những tán lá của cây khế trước sân, những chùm hoa khế khẽ rụng xuống làm ngỡ ngàng trái tim của cô nhỏ nhớ nhà mỗi buổi sớm mai. Các phòng khác đã im lặng, có người đang tập trung vào bài vở của mình, có người thì chăm chú vào màn hình vi tính…

Hôm nay, nó không nhắn tin với anh, anh cũng không nhắn tin cho nó. Thỉnh thoảng hai người vẫn vậy. Chẳng phải số tiền trong tài khoản của nó đã “0” đồng mà do hai đứa cố tình như vậy. Nó hiểu anh như anh hiểu nó. Tự dưng có một cảm giác chống chếnh trong cõi lòng, tình yêu trong xa cách thật sự mong manh?

Lục tìm trong danh bạ "my father", nó liếc mắt nhìn đồng hồ. 10 giờ 30 phút, giờ này ở quê, mọi người đã ngủ yên giấc rồi, bố mẹ chắc cũng đang ngủ say. Nó như nghe được tiếng ngáy đều đều của bố, tiếng ngáy mệt nhọc sau một ngày bươn chải trên mọi nẻo đường và thỉnh thoảng lại có tiếng ú ớ do ngủ mê của bố nữa. Nó nhìn thấy mẹ vẫn kẽo kẹt chiếc võng giữa gian nhà như ngày nào. Nằm võng trở thành thói quen của mẹ vì mẹ hay bị đau lưng và cũng vì chiếc lưng đó phải gánh những gánh phân, gánh nước ra đồng, bao nhiêu công việc đổ dồn lên đôi vai của mẹ.

Nó muốn gọi để được nghe tiếng nói của bố quá, để được nghe tiếng bố hỏi "Con dạo này thế nào?" nhưng bây giờ đã hơn 10 giờ. Nếu bây giờ máy điện thoại của bố đổ chuông, mẹ sẽ là người tỉnh giấc đầu tiên, đến bên giường và đánh thức bố. Nếu nó gọi, bố mẹ sẽ mất giấc ngủ vì khi đã bị đánh thức sẽ khó mà ngủ lại được. Nếu nó gọi...

Chỉ cần nghe thấy tiếng chuông trong đêm khuya, cả bố và mẹ sẽ dấy lên một nỗi lo trong lòng. Bởi những đứa con của bố mẹ hiện không ở ngay trong vòng chở che, bình yên của gia đình. Chúng đang ở nơi xa có biết bao nhiêu điều bất an, bao nhiêu điều cám dỗ, sẽ như thế nào nếu như câu chuyện trong bài thơ "Thư gửi mẹ" của Êxinin trở thành sự thật... Có ai đó sẽ đâm con dao nhọn vào trúng tim con trong một quán rượu giữa đêm khuya... Cuộc sống nơi phồn hoa đô thị và nhiều hiểm nguy sẵn sàng cướp chúng con khỏi vòng tay bố mẹ lúc nào không hay.

Cuộc điện thoại vào lúc "tréo nghoe" như thế này thật không hay. Hay là thôi, không gọi nữa? Nhưng mà nó nhớ! Nó định bấm nút "Call"... Nó nhớ! Nhưng rồi nó đã tắt máy bởi nó biết để dành giấc ngủ bình yên hiếm hoi cho bố mẹ. Còn sáng ngày mai, khi vừa tỉnh giấc, nhất định nó sẽ gọi ngay về cho bố.

Theo VnExpress

Bình luận

Hiện tại chưa có bình luận

Viết bình luận

Kỳ 2: “Thay da đổi thịt” nơi vùng đất khó
Thay đổi cuộc sống nhân dân, những biện pháp quyết liệt, mang tính đồng bộ của cấp uỷ, chính quyền xã Tủa Sín Chải (huyện Sìn Hồ) được triển khai, tạo sự đồng thuận của cả hệ thống chính trị, tiếp...
Chi hội trưởng gương mẫu, đi đầu
Hơn 10 năm gắn bó với công tác Hội, chị Đỗ Thị Lả - Chi hội trưởng Chi hội Phụ nữ bản Mường (xã Mường Than, huyện Than Uyên) luôn gương mẫu, đi đầu trong các hoạt động sản xuất, kinh doanh, mạnh...