Cân bằng
Cân bằng chính là cân bằng của hai khác biệt. Khác biệt 1 mang tên Ngọc Thái, một người chuyên chụp film, chuyên đen trắng, rửa tay từng tấm một, chuyên phong cảnh mọi miền đất nước.
Phù Lãng, Bắc Ninh 1999
Ngọc Thái sử dụng một phương tiện giản dị là chiếc máy ROLEIFLEX, ống kính một tiêu cự (80mm f 2.8), sản xuất từ thập niên 1960 của thế kỷ trước. Dùng ít nguyên liệu nhất nhưng lại làm được nhiều, nói được nhiều nhất. Phương tiện kỹ thuật hiện đại không có lỗi nhưng đôi khi biến nhiếp ảnh gia thành người làm xiếc.
Khác biệt 2 là Đào Hải Phong, một họa sĩ chuyên sơn dầu trên vải, chuyên phong cảnh, chủ yếu là phong cảnh nông thôn. Phong đặc biệt thích và giỏi chơi bảng màu tương phản, giỏi hài hòa các tương phản với nhau. Giỏi cộng trừ âm dương, đêm ngày, tối sáng. Xanh đỏ tím vàng, lá mạ, cam, cánh sen, nõn chuối. Đối nhau chan chát.
Tất cả những nhà cửa, phố xá, ao hồ, sông ngòi, núi non mà Phong vẽ không quan trọng lắm. Đó chỉ là cái cớ để Phong thỏa mãn cơn khát màu, cơn đói màu, để Phong được cực đoan màu, bùa mê - màu, lễ hội - màu, ảo thuật - màu. Cho nên bầu trời có thể vàng, mái ngói có thể xanh, lúa có thể đỏ, trăng lưỡi liềm có thể côban, sông có thể tím, đồng ruộng có thể mận chín. Bất chấp miễn là phải rực rỡ, no nê, căng mọng, tràn trề, tưng bừng. Đỏ chói, vàng rực, xanh ngắt, tím bầm.
Đa Sĩ, Hà Đông 2003
Simacai, Lào Cai 2004
Sơn Tây 2000
Hai nghệ sĩ, nhà nhiếp ảnh Ngọc Thái và họa sĩ Đào Hải Phong, mỗi người mang đến 15 tác phẩm, ảnh và tranh, đen trắng và màu. 30 khác biệt ấy hài hòa với nhau để cân bằng. 30 tác phẩm ấy của họ đều ca ngợi vẻ đẹp thanh bình của làng quê Việt Nam. Thôn xóm, bến đò, cầu ao, đống rơm, mùa gặt, đình chùa. 30 duy cảm, duy mỹ, duy tình ấy như một lời nhắn nhủ với người xem về giá trị của cân bằng.
Mùa bình yên
Đêm trăng
Xóm chài
Mùa thu nào?
Theo Tuổi Trẻ
Bình luận