Thứ hai, 20/05/2024, 07:33 [GMT+7]

Tùng Dương: Đại thắng hay trắng tay cũng đều bình tĩnh

Thứ hai, 14/03/2011 - 09:11'
Giọng ca “Li ti” cho rằng anh hoàn toàn xứng đáng khi là người xuất hiện nhiều nhất ở danh sách tranh giải Cống hiến. Chàng ca sĩ 28 tuổi còn bày tỏ tham vọng, một ngày nào đó, tên anh sẽ được ghi trong phần Nhạc sĩ của năm.> Tùng Dương: ‘Đừng gọi tôi là Diva’ 
Tùng Dương
Tùng Dương đang phấn đấu để trở thành một nghệ sĩ đương đại và một trong những mục tiêu để đạt được điều đó là sáng tác ca khúc cho mình. Ảnh: Maika.

- Được đề cử giải Cống hiến ở cả ba hạng mục: Album, Ca sĩ và Chương trình của năm, anh đón nhận điều này thế nào?

- Hoạt động bề nổi của tôi không được như một số đồng nghiệp khác nhưng tôi cho rằng, các nhà báo đã nhận thấy nỗ lực trong việc cố gắng cho ra đời album “Li ti” sau hai năm mong ước. Đây là sản phẩm hợp tác với êkíp nước ngoài và có sự đầu tư khá lớn về cả tiền của, công sức và chất xám.

Tôi thấy mình có duyên nợ với giải Cống hiến từ khi được đề cử năm 2004. Cống hiến có thể chưa hoàn toàn đúng với quy chuẩn chất lượng nhưng đã là giải thưởng có chọn lọc, phản ánh rất đúng thực tế của người làm nghệ thuật trong năm. Có mặt ở ba hạng mục, hẳn nhiên tôi hạnh phúc. Tôi cho rằng, những đề cử này đúng và nỗ lực của tôi trong năm qua đã được mọi người ghi nhận.

- Trường hợp của Tùng Dương tại Cống hiến 2010 gợi nhớ về Đức Tuấn trong mùa Cống hiến 2009 cũng với ba đề cử. Đức Tuấn đã giành cú đúp, còn anh, anh chờ đợi điều gì?

- Việc thua hết hay ôm trọn các giải thưởng đều có thể xảy đến. Eminem từng dẫn đầu đề cử Grammy còn ra về tay trắng - đó là chuyện hết sức bình thường nên dù ở trường hợp nào tôi cũng giữ cho mình sự bình tĩnh, hài lòng. Tôi cho rằng, điều quan trọng nhất là sự bầu chọn của các nhà báo vì họ là người có bản lĩnh, có cách chọn lựa và thẩm định tốt, theo dõi đời sống âm nhạc sát sao nhất. Mọi năm, những giải thưởng được trao của Cống hiến đều phản ánh rất đúng và chính xác với bộ mặt showbiz, chưa có trường hợp nào mọi người không hài lòng cả.

- Tuy nhiên, Thanh Lam - người bạn nghề thân thiết nhất của anh, người đứng chung với anh ở hạng mục Ca sĩ và Chương trình của năm - lại nói, chị không quan tâm tới Cống hiến và giải thưởng này chỉ là sự bầu chọn của nhà báo - những người không có nhiều chuyên môn về âm nhạc. Anh đánh giá sao về điều này?

- Cuộc sống, tôi nhìn nhận nó lạc quan hơn. Tôi tiếp xúc vói nhiều nhà báo và thấy họ có những nhận xét hết sức xác đáng. Có thể những bài viết của họ lúc này, lúc kia còn chưa đầy đủ nhưng đa phần đều đúng. Tôi tôn trọng quan điểm của chị Thanh Lam, nhưng không cực đoan như thế. Tôi và Thanh Lam rất thân thiết, đứng chung sân khấu, có quan điểm thẩm mỹ âm nhạc giống nhau, nhưng mỗi người có cuộc sống riêng, và cá tính âm nhạc là cái không bao giờ trùng lặp.

Tùng Dương
Tùng Dương - Thanh Lam cháy bỏng khi song ca cùng nhau.

- Ở hạng mục chương trình của năm, có ca sĩ từng nói “Yêu” của Thanh Lam -Tùng Dương chỉ là một mini show, chưa phải một live show để được xếp vào đó. Bản thân anh nghĩ gì?

- Tôi cho rằng, mỗi người có khái niệm riêng về việc làm show. Chương trình của chúng tôi có sự đầu tư về chất lượng chứ không phù phiếm, hoành tráng như của người ta. Nó cũng không phải là cuộc thi truyền hình như Sao Mai điểm hẹn, Vietnam Idol để được quảng bá rộng rãi. Tuy vậy, “Yêu” vẫn cống hiến cho đời sống âm nhạc, nghệ thuật Việt Nam một chương trình hay vì nó thành công cả về mặt nghệ thuật và dư luận. Tôi thấy sự ghi nhận tích cực của khán giả về việc Thanh Lam - Tùng Dương có sự tập luyện rất kỹ lưỡng cùng dàn nhạc, hát acoustic - thể loại khó nhất trong nghề để người nghe đánh giá thật nhất chất giọng và cảm xúc của người nghệ sĩ. Hơn thế nữa, chúng tôi còn phối mới lại những tác phẩm đã cũ: Tình nghệ sĩ, Kiếp nào có yêu nhau. Êkíp thực hiện từ ánh sáng, đạo diễn đều rất tốt. Vậy tại sao chương trình của chúng tôi lại không được đánh giá cao? Việc “Yêu” lọt vào đề cử Chương trình của năm là hoàn toàn xứng đáng.

- Giải thưởng anh quan tâm tới nhất trong ba hạng mục đề cử?

- Có thể bạn sẽ đoán đó là giải Ca sĩ nhưng thật ra tôi quan tâm tới giải Album của năm. Không phải tôi nghĩ tôi sẽ được hạng mục này nhưng tôi thường thấy, album phản ánh đúng âm nhạc trong năm đó. Tôi luôn nghe ngóng xem ai là người được album của năm. Khi tôi đang ở nước ngoài, tôi gọi điện cho một nhà báo cũng chỉ hỏi album của năm đó là gì, có thực sự xứng đáng không thôi.

- Dấu ấn người hát trong album sẽ không mạnh mẽ bằng dấu ấn cá nhân anh trên tư cách ca sĩ. Vì sao anh lại chọn album?

- Tôi nghĩ như thế chưa thực sự chính xác. Ca sĩ cũng phải có một êkíp đứng đằng sau quyết định, còn album có cộng tác của nhiều người nhưng sự sáng tạo của êkíp bắt nguồn từ người ca sĩ. Ca sĩ không thể một thân một mình xây dựng hình ảnh cho mình. Tôi chắc chắn rằng khi nhận giải ca sĩ của năm họ cũng phải cám ơn người này người kia đã đứng đằng sau góp sức cho mình.

Tùng Dương

Giây phút thảnh thơi hiếm hoi của Tùng Dương khi đi lưu diễn ở châu Âu.

- Với hạng mục album, tôi thấy đã khắc họa được đời sống rất sôi động của nhạc Việt. Hà Anh Tuấn có sản phẩm hoàn toàn bằng tiếng Anh rất mới mẻ, điều chưa người nào làm được. Đức Tuấn năm ngoái đã được giải, năm nay tiếp tục được đề cử - mỗi năm anh ấy đều cố gắng cho ra đời những album rất đầu tư. Bây giờ, biển mùa đông của anh ấy là tập hợp sáng tác Dương Thụ - những bài hát có thể xem là mãi mãi với thời gian. Những tình khúc Phú Quang tôi đã được nghe qua do anh Tấn Minh tặng - đó là một album rất đáng nghe.- Vậy với giải Ca sĩ và album, anh đánh giá các đối thủ của mình ra sao?

Về hạng mục ca sĩ tôi cũng thấy rất hợp lý, từ những cây đa, cây đề như Thanh Lam đến người mới nhất là Uyên Linh, đều phản ánh rõ nét gương mặt âm nhạc Việt Nam trong năm qua.

- Trong bảng ca sĩ, người được dư luận đánh giá nhiều nhất, cả chiều hướng tích cực và tiêu cực là Uyên Linh. Ý kiến của anh thế nào?

- Tôi không có thói quen nhận xét người khác nhưng tôi cho rằng, Uyên Linh là người ca sĩ mới vào nghề, tạo được nhiều bất ngờ cho khán giả, góp phần làm thị trường âm nhạc sôi động nên cô ấy xứng đáng góp mặt trong danh sách tranh giải. Không nhất thiết phải ra những live show lớn hay có những bề nổi mà quan trọng là đóng góp cho nhạc Việt những điều hứng khởi - tôi thấy Uyên Linh đã làm được điều đó. Bản thân Uyên Linh sẽ biết cô ấy là người có xứng đáng hay không.

- Cảm giác như anh quá khéo léo, ngại động chạm đến người khác, không dữ dội, thẳng thắn như Thanh Lam?

- Tôi đã rất thẳng thắn khi gần đây tôi phát biểu: "Uyên Linh chưa thực sự là người cá tính trong âm nhạc". Người làm nghệ thuật đi con đường rất chông gai, nhiều thử thách, phải luôn cố gắng, vận động sáng tạo chứ không phải người dẫm chân tại chỗ. Nghệ thuật là chặng đường dài chứ không phải thành công nhất thời. Đường dài mới biết sức ngựa. Khi nói như vậy, tôi đã chấp nhận những ý kiến phản đối từ người hâm mộ Uyên Linh. Tuy nhiên, chúng tôi dù sao cũng là những người đã vào nghề nhiều năm, cảm giác rất đúng.

Nhiều người nói tôi bộc tệch, không khéo léo chút nào. Bạn bè tôi còn bảo : “Mày chết bởi miệng”. Thế nên tôi rất sợ bị mất lòng đồng nghiệp. Khéo léo đã không phải là tôi.

- Được giải hay không thì việc có tên trong ba hạng mục cũng cho thấy sự ghi nhận đối với công việc của anh trong năm 2010. Để chứng tỏ mình xứng đáng với từ “cống hiến”, trong năm nay, anh sẽ làm gì?

- Người nghệ sĩ có rất nhiều hoạt động từ đi hát ra album, làm show đến làm từ thiện. Tôi nhận thấy mình không có khả năng kinh doanh như những đồng nghiệp khác nên tôi chỉ gắn kết với nghề nghệ thuật này thôi. Tôi có rất nhiều dự định nhưng không dám công bố sợ nói trước bước không qua. Mấy ngày tới đây, tôi sẽ sang Mỹ tham gia chương trình Hát với tuổi thơ cùng Trần Thu Hà. Tôi không chỉ có duyên với các giải thưởng mà còn có duyên với việc đi biểu diễn ở nước ngoài.

- Thực ra cái duyên giải thưởng của anh phần lớn đều dừng ở việc, những ca khúc anh hát được nhận giải và giải đó là giải cho người sáng tác, ví như “Con cò”, “Đồng hồ treo tường” chứ không phải giải cho người thể hiện. Anh có chạnh lòng vì điều này?

- Đó cũng là công sức của tôi chứ - tôi có sự sáng tạo lần thứ hai. Tôi không bao giờ phụ thuộc 100% vào tác giả vì đối với tôi, cảm xúc của người nghệ sĩ là quan trọng. Không phải nhạc sĩ bảo sao mình làm vậy. Ca sĩ tuân thủ tinh thần của tác giả nhưng không vì thế mà hạn chế tinh thần sáng tạo của người nghệ sĩ. Có ít nhất 50% công sức của tôi trong đó và giải thưởng chúng tôi đạt được đều chia cho nhau. Bản thân tôi nếu đoạt giải trên tư cách ca sĩ, tôi sẽ chia cho cả êkíp vì tôi không phải hình mẫu ca sĩ hoạt động một mình. Hiện tại tôi vẫn phải phụ thuộc vào các nhạc sĩ để tồn tại, nhưng tương lai tôi sẽ tập sáng tác ca khúc “made in Tùng Dương”. Biết đâu sau này, tôi sẽ có tên trong danh sách đề cử Nhạc sĩ của năm?

Theo vnexpress

Bình luận

Hiện tại chưa có bình luận

Viết bình luận

“Gỡ khó” chương trình mục tiêu quốc gia
(BLC) - Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi giai đoạn 2021-2030 (chương trình mục tiêu quốc gia) là động lực để giúp đồng bào dân...
Nỗ lực học tập, rèn luyện
Vâng lời thầy, cô giáo, đoàn kết bạn bè, tiên phong trong các phong trào của lớp, của trường, Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, em Tao Thị Hiên - lớp 9A2, Liên đội trưởng Trường Tiểu học và...
Cần có biện pháp cấp bách ngăn chặn lừa đảo qua điện thoại
Thời gian gần đây, lợi dụng sự cả tin của người dân, nhiều đối tượng xấu tiếp tục thực hiện hành vi giả danh cơ quan công an, cán bộ công an phường gọi điện hoặc nhắn tin cho người dân, hướng dẫn...