-
Tôi không sao quên được những buổi sáng tan lễ nơi ngôi thánh đường thân thuộc, trên con đường làng mù sương có người con gái tóc xỏa ngang vai thả đôi gót hồng nhẹ nhàng thanh thản. Lòng kẻ si tình xốn xang rộn rã, đôi mắt dõi theo mà lòng mong ước sẽ được là kẻ đồng hành.
![]() |
| Ảnh minh họa: Xuân Chính. |
Khi những cơn mưa cuối mùa thưa dần và chấm dứt, bầu trời trong xanh, không khí se lạnh, những chiếc lá mai vàng được vặt bỏ và nơi nách lá trồi lên những chồi hoa nhọn hoắt cũng là lúc báo hiệu một lần nữa mùa xuân lại về. Lòng khách tha hương bỗng thấy lòng mình bồn chồn nhớ về quê hương nơi mà gần cả cuộc đời gắn bó với bao kỷ niệm vui buồn.
Quê hương tôi mỗi độ xuân về cũng là lúc mùa hoa cà phê nở rộ tỏa hương thơm ngào ngạt núi đồi. Trong màn sương mù giăng kín, những tia nắng ban mai đan xen chiếu lên tháp chuông giáo đường cổ kính. Sương phủ xuống núi đồi, sương tràn vào mọi con đường, mọi ngõ nghách. Trên những con đường mù sương mai lạnh lẽo đó, ẩn hiện những tà áo trắng với chiếc áo len màu tím hoa cà của những nữ sinh đang nhanh bước vội vã đến trường.
Quê hương đó cũng đã phủ ấm cuộc đời trai trẻ của tôi thuở nào, đã cho tôi một tình yêu đầu đời trinh trắng và thánh thiện để mỗi độ xuân về những hình ảnh thơ mộng đó lại trỗi dậy mạnh mẽ trong tôi. Tôi không sao quên được những buổi sáng tan lễ nơi ngôi thánh đường thân thuộc, trên con đường làng mù sương có người con gái tóc xỏa ngang vai thả đôi gót hồng nhẹ nhàng thanh thản. Lòng kẻ si tình xốn xang rộn rã, đôi mắt dõi theo mà lòng mong ước sẽ đươc là kẻ đồng hành. Nhưng mộng mơ chỉ là mơ mộng chứ không là hiện thực, mùa xuân tàn cũng là lúc tình tan… Nàng đã cất bước vu quy bởi vô tình chẳng biết mối tình đơn phương lặng lẽ…
Tôi thơ thẩn như kẻ mất hồn, đêm đêm trong căn phòng trọ một mình gặm nhấm nỗi đau tuyệt vọng và hồn mình nghẹn ngào những nỗi ghen, hờn, buồn, tủi.
Sáng xuân tan lễ đứng chờ,
Dáng em nho nhỏ bước mờ trong sương.
Hoa xuân lay, gió bên đường,
Hồn ta rung động chút hương mơ màng.
Yêu từng bước nhỏ em mang,
Yêu từng ngọn cỏ quấn quàng chân chim.
Ta yêu sương sớm mi mềm,
Ta thương chớp nhẹ mắt em thêm buồn.
Đường xuân rợp trải nắng xuân,
Em vô tư bước ta quầng mắt trông.
Ta ghen ngọn gió xuân nồng,
Ghen hoa cỏ dại, ghen bông mai vàng.
Giữ trong ký ức mênh mang,
Thổi bay mái tóc thơm tràn hương xuân.
Em say đắm giấc mộng vàng.
Ta nghe hồn chợt lỡ làng xót xa.
Xuân Tân Mão 2011
Người giữ gìn bản sắc văn hoá dân tộc Thái
Trường THCS Đông Phong: Điểm sáng giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc
Đường đá cổ Pa Vi: Giá trị lịch sử mở lối phát triển du lịch trải nghiệm
Hội nghị “Giải pháp đẩy mạnh khai thác, quản lý sản phẩm du lịch thể thao mạo hiểm kết nối hai tỉnh Lai Châu - Lào Cai”
Giữ bản sắc văn hóa qua thể thao dân tộc
Phụ nữ xã Bản Bo bảo tồn văn hóa
Đường đá Pavi giữa đại ngàn
Bế mạc Lễ hội đua ngựa xã Tả Lèng lần thứ I, năm 2025
